Tác giả: Phạm Tuấn Khải
Trên con dốc vắng, tôi đưa tình đi khắp phố, mùa xuân đến ngó, bỗng ghen tựa tình ta đó. Bờ môi ấm áp, em cho tôi mùa xuân mới, mùa xuân của yêu đương, oh yeah... Sài Gòn mưa nắng, tôi không đành rời xa em, ngày và.