Tác giả: Trần Văn Lương
Buồn ghé nhẹ răng. Cắn trăng biển Bắc, mây trời xơ xác, phờ phạc sao Ngâu. Nằm nghe sóng vỗ qua đầu, cảm thương con nhái bén gánh sầu gánh sầu qua sông. Đục trong con nước hai lòng, nửa xuôi đất mẹ, nửa rong.