Tác giả: Phan Vũ
Đôi mắt nào như đôi mắt ấy. Như con chim nhỏ chíu chít trên cành. Đôi mắt nào như đôi mắt ấy. Long lanh vì sao. Còn lại sau bình minh. Trong đôi mắt ngời xanh càng xanh mãi. Mặt đất đỏ càng đậm đà quê hương. Khi người đến.