Tác giả: Trường Nguyên
Nam: Em về đi và đừng nói thêm gì nữa. Vì mai này em phải sang ngang. Nữ: Anh ơi xin hãy hiểu cho em mà đừng hờn trách. Em cũng vì chữ hiếu chứ nào phụ bỏ tình anh. Vọng cổ. Câu 1 (Nam):. Em ơi đành phụ nhau khi đường.
Tác giả: Trường Nguyên
Vọng kim lang. Anh chớ trách chi em. Không phải em vong tình. Nhưng bởi do duyên mình. Còn nhiều trái ngang người ơi. Hiếu ơn dưỡng nuôi sinh thành. Chưa một ngày đền trả nghĩa ơn. Duyên mình thôi đành ngàn thu xa.
Tác giả: Trường Nguyên
Lan ơi mong em hãy hiểu cho anh mà đừng hờn trách. Anh không phải là người lộc lừa dối gian. Chuyện ngày xưa anh mãi khắc ghi trong lòng. Nhưng người ta đã nhẫn tâm chia lìa duyên thắm. Đoạn khúc lam giang. Lan đừng.
Tác giả: Trường Nguyên
Má ơi, con giờ đây nhớ má lắm. Ở quê nhà bây giờ má có nhớ con không. Thương má ngày dầm mưa dãi nắng. Vất vả đêm ngày chẳng ngại gian nan. Đoạn khúc lam giang:. Con trở về thăm quê. Nơi xứ xa thương hoài má ơi. Nhiều.
Tác giả: Trường Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Thiên Kim & NSUT Phượng Loan
Lý qua cầu:. Mẹ ơi, con sẽ yêu mẹ nhiều. Sẽ không bao giờ. Quên hết những lời mẹ khuyên bên mái tranh thơ. Tình mẹ thương con. Như dòng sông nước chảy êm đềm. Giờ đây mẹ đã có con ngày đêm chăm sóc. Con sẽ cầu mong trời.
Tác giả: Trường Nguyên
Mẹ ơi mẹ ở phương xa ấy. Mẹ có nhớ đến con không. Riêng con thì con rất nhớ mẹ. Thương con mẹ hãy quay về. Giờ con đang sống cuộc đời bơ vơ. Khi vừa được sinh ra. Sao nhẫn tâm chia lìa (chôn vùi) bé thơ (ước mơ). Mẹ ơi.
Tác giả: Trường Nguyên
Út anh hai anh ba con vê đến chưa út. Chắc mẹ không còn sức đợi 2 anh con về. Mẹ ơi mẹ đừng nói vậy 2 anh sắp về rồi. Mẹ vô nhà ăm nghỉ, con điện thoại rùi. Mẹ ơi mẹ đừng buồn lo, đời này con chỉ có mẹ. Nếu mẹ mất đi con.
Tác giả: Trường Nguyên
Đêm từng đêm anh thao thức. Thương nhớ một người ở nơi xa. Dù chưa lần mình gặp gỡ. Sao lòng anh xao xuyến bâng khâng. Sao lần mình gặp nhau. Bao nhớ thương đêm nằm vấn vương. Từng đêm thiết tha mong chờ. Mong đến.
Tác giả: Trường Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Thiên Kim & NSUT Phượng Loan; Ngô Quốc Bình
Mẹ ơi! Do gia cảnh nhà mình nghèo túng. Còn đành xa xứ lên Sài Gòn tìm kế mưu sinh. Chỗ lạ người xa lòng con nhiều bâng khâng và lo sợ. Ngồi một mình giữa căn gác trọ buồn tênh. Lòng con càng thương và nhớ mẹ. Vọng.
Tác giả: Trường Nguyên
Miền tây quê tôi giờ đây nước cạn. Nắng khô cằn đồng ruộng chết khô. Nước sông giờ đây cũng mặn. Tôm cá biết tìm về đâu. Đoạn khúc lam giang. Thương người miền tây tôi. Bao nắng mưa phai màu gió sương. Đồng khô chết.