Tác giả: Quang Ha
Anh đã canh rất lâu. Em trốn ra ngõ sau. Lại gặp anh nữa mỗi lúc dắt xe ra đường. Anh cứ theo bước em. Anh cứ theo hỏi tên. Nhìn em xao xuyến khiến cho lòng thêm lưu luyến. Dẫu biết em đã lâu. Anh vẫn chưa dám quen. Dừng.