Tác giả: Lm Ngô Duy Linh
Nơi gian trần ngàn nỗi u buồn. Đoàn con như khách lữ hành. Biết bao giờ về tới nước trời hưởng. Phúc suốt đời thảnh thợi. Con trông cậy Mẹ xuống ơn đầy hồn. Con trông mong phần rỗi. Sống có Mẹ và vui trong. Mẹ tới giờ.