Tác giả: Trần Cao Nguyên
Tôi buồn đứng trông hoa cười. Hoa nào duyên không lả lơi. Không thẹn thùng trước gió Xuân vui. Không đậm đà dưới nắng Xuân tươi. Không say mộng đời. Thương những kiếp hoa xa vời. Ai làm cho hoa tả tơi. Hoa lạnh lùng sống.