Tác giả: Khánh Đon
Có một người suốt đêm buồn. Vẫn cứ đứng trong mong một người. Ánh trăng tàn gió sương lạnh. Vẫn cứ ngóng chờ theo năm tháng. Đã nhiều lần cứ âm thầm. Rơi nước mắt trong đêm lạnh lùng. Nhớ vô cùng tiếng em cười. Nhớ ánh.