Tác giả: Mira Duong
Đôi khi em vẫn mong rằng mình đừng có nhau bao giờ. Đôi khi em cố tin thiên đàng ta có sẽ không thể tan. Quên nhau ta cố quên nhưng càng thêm nhớ thêm thương nhiều. Nước mắt cũng đã khô chẳng còn để khóc nỗi đau còn. Muộn.
Người hãy quên em đi. Người yêu hỡi, dù gì cũng xa nhau rồi. Ngày nào chiếc hôn bao đêm rã rời. Giờ đã hết rồi, chỉ còn hơi ấm trên bờ môi. Người yêu hỡi, giờ đành tiếng yêu phai phôi. Chỉ còn những đêm cô đơn rối bời. Giọt.