Tác giả: Vũ Hữu Toàn
Mẹ ơi! có hay chăng. Hôm nay ngày vui của mẹ. Đoàn con đến nơi đây. Quây quần cùng mẹ yêu dấu. Mẹ nâng đỡ, đưa con. Bước vào đời, mẹ luôn dắt dìu. Mẹ che chở, nâng niu. Suốt cuộc đời, mẹ không tiết gì. Nhiều gian.
Tác giả: Anh Việt
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Ngọc
Em đến với tôi rực rỡ như nắng hạ. Bên bờ Hương Giang hoa phượng vĩ khoe màu thắm. Như em đi vào đời tôi. Tôi đến thăm em khi trăng vàng rơi trưóc ngõ. Và mùi hương dạ lan còn vương tóc em. Say sưa mênh mang vấn vương.
Tác giả: Nguyễn Tiến Nghĩa
Ca sỹ thể hiện: Bảo An
Đêm nay trăng mênh mông. Ngàn vì sao lung linh. Nhìn trăng em ước thầm. Em mong em như sao. Lấp lánh trên bầu trời. Mang đến cho mọi người. Bao ước mơ thần tiên. Mơ được là bà tiên bay trên trời. Tung ngôi sao thần.
Tác giả: Chưa Biết
Đêm nay trăng mênh mông. Ngàn vì sao lung linh. Nhìn trăng em ước thầm. Em mong em như sao. Lấp lánh trên bầu trời. Mang đến cho mọi người. Bao ước mơ thần tiên. Mơ được là bà tiên bay trên trời. Tung ngôi sao thần.
Tác giả: Vũ Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Cam Thơ (beat); Quang Linh
Con đường nào đưa em vào lớp ? Con đường nào đưa em vào đời ? Con đường nào... ai chờ ai đợi ? Hỡi người tình bé nhỏ của tôi ! Gởi thương nhớ, vương theo cơn gió, gió hát tự tình. Gửi thương nhớ, mênh mang sóng.
Tác giả: Chưa Biết
Một ngày tôi lang thang bước đi, hàng cây xanh ngày nào vẫn thế. Những tháng năm bao mộng mơ ngày xưa ùa về, nỗi nhớ ôi khung trời thơ kỷ niệm. Ngày nào vẫn cắp sách đến trường, lời thầy cô còn hoài trong tim. Chắp cánh.
Tác giả: Chưa Biết
1. Củ cà rốt dáng xinh xinh giữa nồi nước thơm hương ruộng đồng. Lửa bếp nóng cháy hồng hồng, nghe nước sôi dâng lên như triều sóng. Củ cà rốt mãi phập phòng, vùi đầu nằm nhắm mắt buông xuôi. Và khi nước đã ngưng sôi,
Tác giả: Hà Lan Phương
Tôi đi mãi chỉ thấy trời đất rộng. Trong con tim nỗi trống vắng đong đầy. Tâm khát khao tình-vui đan ước mộng. Người yêu về xoá bớt nỗi long đong. Tôi thổn thức trong hoài vọng chờ mong. Tình yêu đến, đêm không còn.
Tác giả: Nguyên Thông
Bạn Tâm ơi, sao quá vọng rồi? Bạn Tâm ơi, sao quá rong chơi? Anh bôn ba gom góp mê lầm, đưa vào đời vui khổ đắng cay. Lòng anh luôn vương vấn não phiền, nhiều khi tâm anh muốn quên đi, nhưng không sao vơi hết ưu.