Tác giả: Nguyễn Văn Chung
Ca sĩ khác: Hoàng Yến Chibi
Biết không anh em thích mưa. Cứ lung linh từng giọt mát lạnh. Tí tách rơi như tiếng cười. Trên đường đi của anh với em. Biết không anh em thích kem. Những que kem ngọt đầy sắc màu. Ngồi bên nhau cứ muốn ăn thêm thật.
Tác giả: Nguyễn Văn Chung
Ca sĩ khác: Khánh Phương; Thái Lan Viên; Nghiêm Viết Dũng
Muốn qua thêm một ngày để nhận thêm một nụ cười. Muốn qua thêm một ngày, để ngày mai lại thấy em. Nhìn em lạnh vai áo đi bên anh trong cơn mưa chiều. Chợt trái tim anh ấm thêm bao niềm vui. Bỗng dưng sao một ngày, anh.
Tác giả: Nguyễn Văn Chung
Ca sĩ khác: Hoàng Yến Chibi
Khi sương đêm rơi nhẹ đong tí tách, khi chim non đã ngũ vùi gác cánh, khi trăng lên hát trên đồng cỏ xanh, em ngây ngô ô cửa nhỏ nhìn anh, anh chiếu lên muôn vì sao lấp lánh, trên cây cao ánh sao vàng óng ánh, sao lung.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sĩ: Ngô Trác Linh
Ngày thơ bé ước mơ sẽ bay cao lên trên bầu trời. Vượt sóng gió vươn cao đôi cánh qua bao tháng năm sầu vơi. Dẫu biết rằng đôi khi mơ ước không như giấc mơ mỗi người. Đừng buồn chi hãy luôn miễm cười. Rồi năm tháng cứ trôi.
Tác giả: Quốc Trụ
Ca sĩ: Ngô Trác Linh & Võ Thành Tâm
VTL:. Là em đó. . . người đã mag cho anh 1 nụ cười. Là em đó. . . người đã mang cho anh 1 tình yêu. Là em đó. . . người đã luôn bên anh mỗi khi anh cần. Người đã luôn quan tâm mỗi lúc anh buồn. Và người đó chỉ có thể là em.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Ngô Trác Linh
Ca sĩ khác: Lâm Vũ
Mọi đam mê như trốn sâu sau đám mây mờ. Đợi Mặt Trời và tia nắng mang một ngày mới. Dường như ta đang lắng nghe. Mọi âm thanh sao quá xa mệt nhoài. Dường như ta đang bước đi. Dường như ta không thấy ai mệt nhoài. Ban mai.
Tác giả: Nguyễn Đình Vũ
Ca sĩ: Ngô Trác Linh
Ca sĩ khác: Chưa Biết
Đã có những khi anh đã sai. Nước mắt của em đang nhẹ rơi. Thấm ướt hết vai anh tại sao. Có lẽ bởi anh đã làm em ko vui. Cũng vì anh đã ko lắng nghe những khi em buồn. Để em vội vàng bước đi lạnh lùng. Làm sao cố xin em thứ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Đăng Khôi & Ngô Trác Linh
Ca sĩ khác: Nguyễn Văn Chung
Gửi kèm nỗi nhớ qua trang thư học trò. Hà Nội ơi thấy thân thương lạ. Từng hàng ghế đá như mang bao tâm sự. Bờ hiên vắng sấu rơi đầy sân. Ngày ngày nhớ lắm, em chưa quen tên đường. Mà sao luôn nhớ tên một.