Tác giả: Nhạc HV Check, thơ Hà Huyền Chi
Ca sĩ: Hoàng Vân
Ca sĩ khác: Ngọc Thuỷ
Chiều đầy Tango lòng rừng xanh mưa. Em về trong gió nhớ thương vô bờ. Nghìn chiều bơ vơ đàn lòng tương tư. Nhớ người phương ấy hắt hiu đợi chờ. Tango ngùi thương Tango vào yêu. Ngất ngây vòng ôm đắm say lưng chiều. Hoá.
Tác giả: Nhạc HV Check, thơ Hà Huyền Chi
Ca sĩ: Hoàng Vân
Rêu loang trên mặt nước. Như mầu áo ngụy trang. Cơn mưa không hẹn trước. Như bỡ ngỡ tan hàng. Nhớ hầm tầu bẩn chật. Chứa tủi nhục mênh mang. Trang sử hùng đã lật. Giọt lệ đào khôn ngăn. Hai mươi năm lang bạt.
Tác giả: Nhạc HV Check, thơ Hà Huyền Chi
Ca sĩ: Hoàng Vân
Một khối hàn băng lặng lẽ phơi. Một dòng sông lạnh hững hờ trôi. Một vầng trăng úa trong tâm sự. Một tiếng cười khan đủ giết người. Chùm nắng từ em chiếu xuống đời. Nghìn tia lấp lánh giữa hồn tôi. Đôi khi ta muốn.
Tác giả: Nhạc HV Check, thơ Hà Huyền Chi
Ca sĩ: Hoàng Vân
Lon bia lạnh kẹp giữa hai đầu gối. Khói thuốc buồn thả trắng một dòng sương. Chiều chưa xuống mà lòng đầy bóng tối. Cây đàn câm như đời đã chân tường. Mảnh đạn chết ngủ trong mồ thịt sống. Người còn đây mà trí nhớ phai.
Tác giả: Nhạc HV Check, thơ Hà Huyền Chi
Ca sĩ: Hoàng Vân
Từ Nam Quan, ta ngàn năm ngó lui. Suối Phi Khanh mãi lệ tuôn ngậm ngùi. Hận vong nô hơn ngàn năm Bắc thuộc. Rồng Tiên ơi đau nỗi đau biển trời. Từ Đồng Đăng ta nhớ nàng Tô Thị. Bồng con thơ người hóa đá vọng phu. Chùa Tam.
Tác giả: Nhạc HV Check, thơ Hà Huyền Chi
Ca sĩ: Hoàng Vân
Đã thấy gần hơn, từng ngọn tóc. Từng hơi thở nhẹ xốn xang chiều. Nụ cười ai đó xinh như ngọc. Lại thấy tim chàng thổn thức yêu. Mười ngón tay em nắn phím ngà. Ngón nào ve vuốt nỗi buồn ta. Đem thơ vào nhạc, trăng.
Tác giả: Nhạc HV Check, thơ Hà Huyền Chi
Ca sĩ: Hoàng Vân
Ca sĩ khác: Hoàng Vân English
Anh sẽ mãi nhớ vuông cửa sổ này. Trời thu Paris lạnh ngắt mầu mây. Mùa thu qua em lá vàng sắc bướm. Khói thuốc như lòng lãng đãng men say. Giọt cà phê xanh nhỏ vào tiếng hát. Anh nhắp men thu thơm những ngày sương. Mượn đỡ.
Tác giả: Nhạc HV Check, thơ Hà Huyền Chi
Ca sĩ: Hoàng Vân
Nơi quê người nhìn lại quê đau. Với nhục lớn có tên là vong quốc. Chưa quên đàn anh đã làm mất nước. Và bạn bè ta chia rẽ từng ngày. Súng ngưng nổ, đời chưa thôi tang tóc. Quê vốn nghèo càng xơ xác nghèo thêm. Bao năm rồi.