Tác giả: Bùi Quốc Bảo (Composer)
Ca sĩ: Quốc Bảo
Bỏ quên nỗi buồn ở nơi xa lắm. Có ai đem về cho không. Bỏ quên tháng ngày. Mà em chưa đến nhỡ đâu đêm tràn mênh mông. Bỏ quên hương áo. Dẫu xa xôi xin em cứ quay mặt về hướng này. Còn tôi tha thiết. Biết đâu em sẽ không chia.
Tác giả: Bùi Quốc Bảo (Composer)
Ca sĩ: Quốc Bảo
Người đi trong cơn gió có vui không? Bỏ lại tôi bơ vơ giữa phố đông. Mình tôi soi thân tôi trước gương trong. Chẳng nhìn ra tôi khi trước. Bỏ lại tôi đêm vắng có tôi thôi. Chẳng ai quen cho tôi nói nên lời. Dù tim đau râm.
Tác giả: Bùi Quốc Bảo (Composer)
Ca sĩ: Quốc Bảo
Tìm hơi nhau ở trong bàn tay nâng thư tình cũ. Tìm quen thân ở nơi bàn chân bước nơi xa lạ. Tìm tin yêu từ nơi người dưng không tin được mấy. Tìm cơn đau ở trong buồng tim đã lâu không tình. Mỗi bước đi một xót xa. Mỗi.
Tác giả: Quốc Bảo
Ca sĩ: Quốc Bảo
Có lúc buồn rầu đến run người. Có lúc ngồi cười rất tươi. Nghe như đời không trôi nữa hay đi quá mau. Có lúc nằm dài ngó lên trời. Kìa mây ơi làm sao ta với. Nếu bùi ngùi cũng qua một ngày. Thôi đâu cần học đắm say. Niềm đau.
Tác giả: Quốc Bảo
Ca sĩ: Quốc Bảo
Ca sĩ khác: Nguyên Hà
Loài hoa không tên như mắt người thương. Tình yêu không tên như nắng khôn lường. Bài hát đang vui em ơi giữ lòng sáng đẹp. Đẹp như trăng mới lên xanh đường yêu. Đường yêu chông chênh em bước cho đều. Rồi sẽ qua hết chuyện.
Tác giả: Hồ Tiến Đạt
Ca sĩ: Quốc Bảo
Em ở đâu, cho tôi hỏi vài câu. ĐI đâu mà quá lâu. Thênh thang ở chốn đâu sao chưa thấy về nhà. Bao ngày qua đi tìm yêu thương. Xa xôi mỏi mệt. Có khi nào bước chân chậm lại lắng nghe. Con đường thỏ thẻ bên tai. Ngọn gió mơn.
Tác giả: Bùi Quốc Bảo (Composer)
Ca sĩ: Quốc Bảo
Như tiếng ca đã mòn. Tình yêu rêu bám xanh rì. Ta mất hay ta còn. Đời yêu chúng ta trăm điều phi lý. Tỉnh giấc nghe ra ngậm ngùi. Buồn đến chân tơ loài người. Gọi khẽ không ai trả lời mình quên mất tên. Mình đã yêu như là.
Tác giả: Bùi Quốc Bảo (Composer)
Ca sĩ: Quốc Bảo
Từ khi biết em và khi mất em. Một cơn mơ qua mà hình như quá dài. Lặng ngắt như đêm mình với ta thôi mà đau đớn. Một cơn gió qua bài thơ viết ra. Mực loang trên tay, bàn tay anh rất gầy. Tỉnh giấc hôn thụy còn nhớ ra gì để.
Tác giả: Hồ Tiến Đạt
Ca sĩ: Quốc Bảo
Ca sĩ khác: Phạm Hoài Nam (Nguyên Hà Cover); Khải Đăng
1. Khi lòng tôi chẳng thấy bình yên. Mong một ly cà phê thật ngon. Lắng nghe chính mình thì tình cờ gặp em. 2. Em và tôi thành đôi bạn thân này. Khi gần nhau cười vui một thoáng. Cuốn trôi dần về năm tháng cũ.