Còn vương cành lá sương trắng ngần buổi sáng mùa Xuân.
Con đường anh về gió cùng mưa thoáng đưa nhè nhẹ.
Hạt nắng vội lên lung linh vàng yêu thương trìu mến.
Gió kết vầng mây lên điệu nhạc lòng thấy bâng khuâng.
Lòng sao rộn rã trên bước đường tà áo mùa Xuân.
Nghe đời rất lạ thấy mình như muốn yêu đôi lần.
Vì dáng hình em, anh mơ mộng yêu thương chợt đến.
Ánh mắt làn môi tươi nụ cười làm ngất ngây thôi.
Rồi mình dìu nhau qua phố xá ôi xa lạ,
Tưởng rằng mình đang mơ, đã biết yêu bao giờ.
Môi ngất ngây lòng cuồng quay, đi trên khói mây.
Thẹn thùng lời em trao, đôi môi anh khát khao,
Một ngày gần bên em với giấc mơ êm đềm.
Một ngày đó, trời mùa Xuân yêu đến trăm lần.
Nhẹ nâng tà áo anh với nàng cùng bước vào Xuân.
Trên đường hoa vàng những lời yêu thấy sao ân cần.
Lạc bước vào nhau cho Thiên Ðường dâng cao từ đấy.
Ðắm đuối nụ hôn cho tình hồng còn mãi mê say.