Tác giả: Vũ Hữu Toàn
Biển đã xa - nắng không còn nhớ. Cát cũng buồn, sóng chẳng đổ xô. Tảng đá nằm im nghe tiếng gió. Con thuyền xưa bỏ bến xa bờ. Em đã xa - phố không còn nắng. Chỉ mưa về réo gọi đời nhau. Bốn bức tường, không gian.
Tác giả: Vũ Hữu Toàn
Đêm qua, trong cơn mơ. Anh thấy ta về bên nhau. Em yêu, môi xanh xao. Trông mong ngấn sâu đôi mắt buồn. Khi xưa, ta yêu nhau. Ai biết sau mình xa nhau? Yêu anh, em trao anh. Môi hôn, ta quyện trong ngất ngây.
Tác giả: Vũ Hữu Toàn
Cali, Vu lan 2001. Thùy :. Đường luân hồi quạnh quẽ, cõi nghiệp thức mang mang, cất bước đi tìm mẹ. Bi thương đọng mấy hàng. (Mục Kiền Liên lên đường tìm mẹ). Tụng:. Bông hồng trắng. (Kính dâng U).
Tác giả: Vũ Hữu Toàn
Anh đã biết, từ ngày anh gặp em, yêu thắm thiết từng làn môi dịu êm. Anh đã biết, lần đầu đan vòng tay. Anh đã mãi, trọn về em từng giây. Anh đã biết yêu khuất lối đường về. Lúc bên nhau, thời gian trôi thật mau.