Tác giả: Mai Đức Vinh
Sao cuộc đời chẳng như mơ ước. Sao người yêu vội vàng xa cách. Bao kỷ niệm, bao đợi chờ. Cuộn theo gió bay vào hư vô. Ai nào ngờ tình yêu tan vỡ. Ta lạc nhau một đời duyên lỡ. Xa thật rồi nên sầu muộn. Hằn sâu vết.
Ví dụ thôi con dao là nỗi nhớ. Em đâm luồn một nhát để xem chơi. Rồi sẽ thấy trúng tim ai cho biết? Có một thằng ngã gục. Thằng đó chính là tôi. Ví dụ thôi lon bia là nỗi quên. Em thử đổ tràn lan vào dĩ vãng. Em sẽ.