Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Biết kiếp này chẳng được ở bên nhau. Nhưng tim mãi nghẹn ngào gom thương nhớ. Đời cay đắng bao lần duyên trắc trở. Vẫn ấp ôm nghĩa nợ vốn xa rời. Anh đâu còn tha thiết cận kề tôi. Quên kỷ niệm một thời mình đã có. Quay.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Tùng quân hỡi ! Xưa nơi miền Hải Đảo. Anh nguyện thề một hiếu báo non sông. Hai cùng em se duyên thắm vợ chồng. Mà năm tháng vẫn thầm trông hiu quạnh. Lời hẹn ước như trở thành ảo ảnh. Mong chờ hoài chợt trống quánh cô.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Nơi Hà Thành giữa phố thị phồn hoa. Vẫn còn chỗ thanh bình hòa gió nắng. Cây lá đỏ tên Lộc Vừng đứng lặng. Soi Hồ Gươm yên ắng đẹp mê hồn. Ta nhẹ nhàng vội níu ánh hoàng hôn. Khi chiều tím khẽ vờn đôi mắt biếc. Hà Nội hỡi.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Anh xa rồi vụn cảm xúc trong tim. Lời hứa hẹn cũng đắm chìm theo đó. Câu nghĩa ái ngày qua đành bỏ ngõ. Khiến chát chua vò võ cứ đan cài. Anh xa rồi chẳng muốn nghĩ đến ai. Suốt năm tháng lệ dài lăn trên má. Thương người.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Giọt nước tràn ly cũng đổ à. Anh đừng mãi nhắc chuyện ngày qua. Rồi ôm kỷ niệm thời gian rã. Hãy để bình yên hạnh phúc sà. Lấp mảnh sầu thương chìm ngõ hạ. Xây đời thắm ngọt thỏa phần ta. Đường tơ gãy gánh mình buông.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Sao mãi nhớ những gì làm ta khổ. Giấu nỗi niềm loang lỗ ở trong tim. Ôm cô đơn bởi hạnh phúc đắm chìm. Luôn mặc cảm đâu dám tìm duyên mới. Chẳng nguời hiểu yêu thương không thể với. Nghẹn tâm hồn cứ nghĩ ngợi mông.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Chỉ nguyện bên nhau trọn kiếp này. Xin đừng gãy gánh khiến lòng cay. Hồi nao lỡ hẹn sầu dâng đẫm. Bữa nọ chờ trông tủi vướng dày. Khẽ ước duyên tròn luôn hảo hợp. Thầm nguyền ái vẹn chẳng lung lay. Và câu Hạnh Phúc ta - mình.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Trời vần vũ mây mù loang xám xịt. Mưa thét gào gió rít quặn từng cơn. Tí tách rơi như đuổi bắt dỗi hờn. Thoáng đọng lại nghe mơn man giá buốt. Trong tâm khảm tưởng chừng ai trói buộc. Quyện vào hồn chạnh bước giữa phố.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Ta lặng lẽ giữa màn đêm u tịch. Dõi mắt nhìn sự tĩnh mịch xa xăm. Mỗi bước đi vương gió bụi thăng trầm. Hồn lạc lõng như người câm vô thức. Nhiều khi thấy ngọn lửa lòng cháy rực. Trông mơ hồ ngỡ hạnh phúc tìm sang. Tỉnh.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
( nđt , ltvt , đv ). Vì sao tiếng nghĩa lại không thành. Để quặn tim này suốt mỗi canh. Đẫm khóe mi sầu trong khổ quạnh. Ghim dòng lệ tủi luyến hờn tanh. Thầm vương vấn mãi say hồn ảnh. Khẽ xuyến xao hoài nhạt nẻo.