Tác giả: Hồng Hà
Đêm. Từng đêm thao thức. Xoáy trong tâm hồn. Từng tiếng đêm thâu. Ánh sao muộn màng. Rớt trên mái đời. Vọng tiếng hư vô. Đêm. Hàng cây im vắng nén trong cõi lòng. Từng giấc mơ khuya. Bóng ai đi về. Bước chân âm.
Tác giả: Hồng Hà
Đã thề sẽ quên nhau. Mơ chi nắng sớm mưa chiều. Một liều ba bảy cũng liều. Quay lưng khỏa một mái chèo. Buồm căng cuốn kẻ ngược dòng. Muôn cơn sóng vỗ theo lòng. Gió mưa quên hết mọi lời. Thời gian mờ mảnh gương soi.
Tác giả: Hồng Hà
Hà Nội vào thu. Mùa thu phố nhỏ. Thu buồn không nói mùa thu cũng xa. Cây bàng trước ngõ lặng nghe thu về. Bao lần lỡ rụng chỉ tại Mùa Thu. Mùa thu không tên không biết mình bao tuổi. Chỉ có cây bàng cứ ra theo mùa.
Tác giả: Hồng Hà
Thương một chiều mưa lá vàng bay. Lòng còn theo cơn gió cùng mây đi tìm mùa thu cõi buồn. Thương thân mình một kiếp rong chơi hoang đàng. Một chốn hư vô làm chi người ơi. Thôi đành mùa thu đến muộn. Thôi đành một kiếp.
Tác giả: Hồng Hà
Nhớ ngày nào tôi ra đi. Bước chân xa, miền đất lạ. Nhớ ngày nào tha phương. Xa phố phường yêu dấu. Người em tôi nhỏ xinh. Khăn trắng lệ ướt hẹn. Người em tôi. Giờ nơi đâu ? Tình viễn xứ. Lưu bước tha phương. Trọn.
Tác giả: Hồng Hà
Ca sỹ thể hiện: Minh Công
Đêm như mơ hương thơm muộn màng. Tử Đinh Hương nở vội. Êm đềm hạt sương rơi. Nồng nàn ơi ! hãy đợi. Dịu dàng ơi , nồng nàn ơi đừng tan. Tử đinh hương thao thức hạnh phúc đến bất ngờ. Vòng tay đêm rộng mở cho hương bay.
Tác giả: Hồng Hà
Tuổi bốn mươi khói thuốc trầm tư. Ký ức vời vợi. Đêm xa xứ chập chờn bao nỗi. Nửa phần đời chài lưới nông sâu. Ngày mai trở về đâu. Em vẫn nồng nàn da diết. Hoang vắng ơi nơi chân trời góc bể. Mười ngón tay buồn sợi.
Tác giả: Hồng Hà
Ta nghe thấy. Tiếng vọng trong đêm tối. Tiếng đàn buồn, chậm thả. Ta nghe thấy, hạt mưa rơi. Rơi trên nền đất lạnh. Còn tiếng gọi của em, giờ đã quá xa xôi. Chẳng thể nào nghe thấy. Lời nghẹn đắng và tim ta ngạt thở.