Tác giả: Hoàng Quốc Bảo
Vườn tôi lung linh màu hoa héo đến bao giờ tàn phai. Tình cũ, chơi vơi mờ sương khói... Biết ai qua đây mà chờ, biết ai qua đây mà hẹn hò. Chờ nhau qua đêm tình rách rưới, vỡ âm hồn mỏng manh. Hẹn mãi, cho biết đến.