Tác giả: Nguyễn Thiện Doãn
Ngày xưa em còn bé. Chúng ta cùng bên nhau. Em cười như vỡ pha lê. Ôi sao hồn nhiên thế. Ngày xưa anh cùng bé. Chúng ta cùng bên nhau. Chân nhịp theo bước tung tăng. Trong sân trường thân thương. Em bây giờ đã.
Tác giả: Nguyễn Thiện Doãn
Buổi chiều hoang vắng . Viếng chôn đoá ngây thơ vừa hé nụ nơi ngọn đài hoa. Thầm đếm những kỷ niệm mãi trong vô thừa anh. Khá niềm đau . Dáng em quá thơ ngây cười say mộng. Tôi miệt mài trông . Còn chút khói hương trần.
Tác giả: Nguyễn Thiện Doãn
Nầy người yêu dấu, nầy bé ngoan hiền. Tình anh trao em hòa phím cung đàn. Này người yêu dấu lòng vẫn tin rằng. Tình anh trao em niềm riêng nhớ mong. Đường về xa lắm buồn vương tơ lòng. Niềm thương chôn kín tình hong môi.
Tác giả: Nguyễn Thiện Doãn
Tình yêu như lá. Đánh thức dĩ vãng. Xua đi mùa đông. Người đi như gió. Gió cũng có lúc. Không yêu cuộc đời. Những ngày đã qua. Gió mang mây đi xa. Mộng chìm biển khơi. Lòng ta như đá. Nằm trong trái đất. Lún sâu.
Tác giả: Nguyễn Thiện Doãn
Người đàn bà không mặc áo. U mê trong ngực tình vùi. Người đàn ông ôm lòng vắng. Tiếc thương cho lòng giá băng. Và muà đông đang về tới. Mây bay che kín lối về. Nhìn em muôn nghìn tội lỗi. Nhìn tôi muôn nghìn nỗi đau.
Tác giả: Nguyễn Thiện Doãn
Anh thoáng nghe. Mùa Thu lại về. Ðóa hoa Quỳnh Hương. Nở muộn. Còn chăng! Giấc mơ ngày xưa quay cuồng. Những hương tình êm ái. Phút giây phù dung ta cùng dâng hiến. Cho đời phiêu lãng. Ngóng trông hoài chẳng thấy!
Tác giả: Nguyễn Thiện Doãn
Người vào hồn ta tan trường chung lối. Bao buổi học về còn say gió hôm nào. Vẫn hương cỏ thơm chiều nghiêng nghiêng nắng. Vắng bước chân nàng lối rẽ xót xa đau. Rồi sông chảy tuôn trào con nước lắng. Nước mắt ly biệt.
Tác giả: Nguyễn Thiện Doãn
Chờ hoài không thấy em . Sương đêm thấm lạnh. Đôi vai ướt mềm . Từ khi xa cách nhau. Không gian lắng đọng . Môi hôn uá tàn. Chỉ còn tôi chốn này . Trông theo ngày tháng. Con tim héo gầy . Đêm về vầng trăng theo tôi. Lối.
Tác giả: Nguyễn Thiện Doãn
Lòng nghe quạnh vắng hạt mưa rã rời. Nghe gió oán than . Trách mưa saop hững hờ. Tôi đi trong chiều mưa bão. Nhớ thương ai ngày xưa. Da thịt thơm ngát môi nồng say đắm. Mưa rơi rơi đều. Gót chân mòn lối. Chiều buồn.
Tác giả: Nguyễn Thiện Doãn
Người về trong mộng mơ. Gợi hồn muôn bài thơ. Nhìn dòng suối biếc bên kia đồi. Mà lòng khôn nguôi. Một ngày xa lìa nhau. Hỏi lòng có còn đau... Ngàn giòng nước mắt tuôn rơi đều. Nghẹn ngào trong đêm. Cuộc đời cõi.