Sao hôm lấp-lánh trời gần,
Mình em đứng mãi một thân trong đời.
Hôm qua còn sót nụ cười,
Ngày mai rồi cũng ngậm-ngùi hôm nay.
Tám năm bão nổi từng ngày,
Trong gương đuôi mắt trải đầy dấu chim.
Mẹ già tóc trắng nhiều thêm
Âm-thầm đợi miếng trầu duyên trái mùa.
Sao hôm chìm khuất trong mưa.
Me ơi! con mẹ chịu thua căn-phần.
Lệ hờn ướt gối trăm-năm,
Nghe trong da thịt giá băng lạ-lùng.
Với người hai tháng vợ chồng
Mà như góp lại nghìn đông não-nề.
Mẹ cười ngấn lệ không che
Thấy em khăn gói trở về nhà xưa.