Tác giả: Nguyễn Song Anh Tú
Bố đã xa con khi con còn thơ dại. Bố chết trong tù của lũ giặc Cộng Nô. Một bước ra đi là trăm nghìn lận đận. Nước mắt đoạ đày sao cha nỡ lìa xa con. Người ở phương xa. Giọt lệ khóc thương cha. Nước mắt rơi đổi sông.