Má ơi, con đã mồ côi
Còng vai gánh nặng một trời thương tiếc !
Chiều nay đất Mỹ bão giông
Khi hung tin xé nát lòng mà lòng con ra
Đường từ Chương-Thiện mù xa
Chín năm con mãi, con mãi bôn ba xứ người
Chín năm chẳng thấy Má cười
Chỉ nghe tiếng khóc bồi hồi chờ mong
Bây giờ Má đã hư không
Bây giờ nước đã bỏ sông , bỏ sông về nguồn
Con về chỉ còn là hai nhánh, hai nhánh tay buông
Dài như thân phận lưu vong năm tháng tù đày
Con về bước đắng bước cay
Dẫm chân đi giữa, đi giữa sóng cuộc đời là chông gai
Má ơi, con đã mồ côi
Còng vai gánh nặng một trời tiếc thương!