Sáng nghe lời em vui
Lòng thôi là gỗ đá
Tim thoắt xanh nụ cười
Ngày hồn nhiên hoa lá
Sáng nghe giọng chim quen
Muà đời thôi nghiệt ngã
Em rót đầy hơi men
Cho hồn thôi lạnh giá
Đường rồi phai dấu chân
Đời dẫu thêm phong trần
Ta vin vào tiếng hát
Mà bước tới trầm luân
Người rồi xa mãi xa
Tình vẫn nồng trong ta
Với nhau làm gió núi
Với nhau làm mưa hoa
Dẫu sơn khê ngàn trùng
Với gian nan chẳng cùng
Qua bờ mê bến giác
Vẫn thương yêu đầy lòng.