Trao em, quê bốn ngàn xưa
Tương lai Hồng Lạc trông chờ các em.
Rễ cái phơi trên đất
Nhựa luyện chảy ngoài da
Người không đành cúi mặt
Đóa u tình nở hoạ
Có quê mà như không
Ruỗng hy vọng trong lòng
Vui buồn theo thời tiết
Bốn mùa đều đông phong
Cờ vàng trao bé hôm qua
Bốn ngàn năm cũ trong ta cảm hoài
Lòng ta tủi thẹn chưa phai
Sau cơn tháo chạy lạc loài bi thương
Vẫn đau với tháng Tư buồn
Vẫn quê nhức nhối thấu xương lưu đầy
Quê còn xuất huyết từng ngày
Cắt rừng, nhượng biển lót tay Bắc quyền
Nam Quan giờ đã ngoại biên
Hoàng Sa rồi cũng trong quên nhớ người
Rừng vàng, biển bạc đâu rồi
Giặc Hồ bán nước hại nòi đủ chưa
Trao em, quê bốn ngàn xưa
Tương lai Hồng Lạc trông chờ các em.