Hm... hm... hm... hm...
Đêm đêm lắng nghe lời yêu dấu, đêm đêm xót xa cơn chờ mong
Trăng đã buông xuôi ta ngồi kề vai, một mùa thu ấm cuốn tròn tóc em
Rồi mùa đông giá không còn đơn côi.
Hãy xem trần gian không còn người, chỉ còn chúng ta được biết yêu,
Yêu như lúc vừa có nhân loài,
Này người yêu ơi, này người yêu hỡi có biết chăng trên cõi đời đôi mình cần nhau.
Môi, từng vùng sương xuống ướt lạnh áo em, cho nhau hơi âm vuông tròn trên môi.
Êm đềm mơ.. ơ màng,
Im nghe xót xa chợt cao vút, im nghe thiềt tha ru hồn ta.
Trăng đã lên khơi em còn ngẩn ngơ,
Từng vùng sương xuống ướt lạnh áo em,
Cho nhau hơi âm vuông tròn trên môi.