Anh đã nhìn thấy nụ cười không vui khi em cười
Anh đã nhìn thấy nước mắt em lại rơi
Bao nhiêu niềm đau nhưng không nói ra nên lời
Sao em giấu anh những ngày qua
Anh biết thời gian rồi em sẽ quên người ơi
Chỉ mong sao em luôn bình yên.
[ĐK:]
Vì sao chẳng thể nói ra một câu thôi mà
Vì sao em cứ mãi lặng thinh
Nhìn em như thế anh biết làm sao hỡi người (em hỡi)
Chỉ biết lo lắng cho em mà thôi.
(Chỉ biết nhìn theo và dõi theo thôi.)
Hãy để cho anh được ôm em vào lòng
Để em mãi được bình yên nơi chốn đây
Dẫu có giông tố kéo đến cũng có anh bên cạnh
Em đừng đi, em đừng đi em nhé.