Cứ im lặng cứ ở bên cạnh nhau
Cứ dày vò nỗi đau mình em thấu
Đến bây giờ hai chúng ta chẳng thể như lúc đầu
Em im lặng anh cũng không bận tâm.
Cứ như vậy biết đến khi nào đây
Dẫu bên cạnh thế nhưng thật xa lắm
Môi mỉm cười những trái tim chẳng thấy vui bao giờ
Anh sẽ hiểu khi chính anh là em.
[ĐK:]
Làm sao để xóa hết những ký ức yêu thương của ngày xưa
Làm sao để níu lấy đôi tay người không cần em nữa
Nếu yêu là gượng cười cố chấp để bên nhau
Thì em sẽ đi, có ở lại cũng đâu được gì.
Thời gian không thay đổi hết quá khứ không vui của ngày xưa
Giờ đây trong tâm trí anh, em cũng chỉ là quá khứ
Quá khứ anh đã không muốn giữ thì buông tay để em bước đi
Em chấp nhận để sống tiếp từng ngày.