Đời có nào ai biết được chữ ngờ
Khi cạn ân tình lòng đã đổi thay
Kỉ niệm ngày xưa em chối bỏ
Nỡ quên dứt tình phủi tay
Lạnh lùng mai mỉa nặng lời nhau.
Đừng nói lời cay đắng chỉ thêm buồn
Yêu mà không tiền cạp đất mà ăn
Đành lòng nào em quên tất cả
Để vui giấc mộng phồn hoa
Giờ gặp nhau như người xa lạ.
[ĐK:]
Em ơi vật chất kiếm tìm đem đổi trao chút tình hư ảo
Thì hạnh phúc đó người ta ngã giá ân tình
Một khi ong tỏ lối về, đời bẽ bàng mua bán trao tay.
Hạnh phúc nào đâu có dễ kiếm tìm
Đánh đổi để rồi lạc bước đường yêu
Vì cuộc đời trả vay tất cả
Trái tim có thật lòng yêu
Thì hạnh phúc mới càng lâu bền.