Chiều [Am] vắng lòng cay đắng nghe biển [Dm] than
Lòng [E7] hoang buồn năm tháng ngày hoang [Am] mang
Ngày [Dm] ấy tình đắm đuối không xa [Am] rời
Nào ngờ [E7] đâu đôi tay đành buông niềm ân ái.
2. Đường [Am] phố giờ hoang vắng không còn [Dm] em
Người [E7] đi trời mây tím buồn chơi [Am] vơi
Người [Dm] hỡi đời vô nghĩa khi xa [Am] người
Giấc mơ [E7] nồng giờ là hư [Am] không.
ĐK:
Tình [Am] em như lá khô chiều [E7] đông
Bay về một cõi nhớ mênh [Am] mông
[Dm] Bờ mi khép kín giấc mơ [Am] nồng
[Dm] Bao nhiêu kỷ niệm vùi theo [E7] sóng.
Tình [Am] em như cánh chim hải [E7] âu
Bay về xa lắc biết nơi [Am] đâu
[Dm] Lòng còn nuối tiếc cũng muộn [E7] rồi
Thì đành chôn kín sầu trên [Am] môi.