Tiếng Tơ Ngân - Vọng Cổ

Tác giả: Lý Vũ Duy Phương
Lối :
Thương thầy chí cả như sao sáng
Một tấm lòng son tợ mây hồng
Thổi hồn quốc nhạc vang trăm hướng
Bốn bể năm châu rạng sử vàng.

PHỤNG HOÀNG
Tiếng đàn ... ai
Cung bậc bổng trầm, nghe sao mang mác.
Ơi quê hương, ơi đất nước.
Trong những đêm hè, sâu lắng thân thương.

Tiếng đàn quê hương,
Cung oán cung thương, mang nặng biết bao tình.
Gởi lòng ai vào đường tơ réo rắc
Biết bao nỗi niềm tâm sự cùng ai.

VỌNG CỔ
Câu 1:
Lặng lẽ màng sương nghe tiếng đàn của ai trong đêm trường cô tịch, ai oán cung thương những giọt sầu não nuộc như khóc như than cho số kiếp con… tằm.
Nặng nợ dâu xanh cho từng sợi tơ vàng.
Tay run run lần mò trên từng phím nhạc, thánh thoát bổng trầm hò xự xang xê.
Một đời người có mấy mươi năm, vì nghệ thuật máu tim người vắt cạn.
Cho cuộc đời tràn ngập niềm vui, chẳng ngại sớm chiều giải dầu sương gió.

Câu 2:
Giữa cuộc sống phồn hoa nhộn nhịp, người vẫn trầm tư trau chuốt sợi tơ mành.
Dệt gấm thêu hoa cho tiếng nhạc cung đàn.
Đêm đêm người vẫn miệt mài bên trang sách, nhìn lại mái đầu tóc đã điểm màu sương.
Bởi nghệ thuật còn nặng nợ tơ vươn, đời đã trải biết bao cuộc thăng trầm
Khách tri âm vẫn còn đây, thì đâu ngại gì một chút tàn hơi.

LÝ SON SẮC
Bao tháng năm phong trần
Phai áo ai bao lần
Vì điệu đàn quê hương
Người chẳng màng gió sương
Thương biết bao nỗi lòng
Người ly hương một thuở dặm trường
Lòng luôn khắc ghi ân tình
Người đã dâng hiếng trọn hồn quê
Ngày nay đến sau vẫn còn
Tạc vào trang sách tên vàng son.

VỌNG CỔ
Câu 5
Giữa đêm khuya vắng lặng con ngồi đây viết lên mấy dòng tâm sự, tuy không một ngày tạn mặt mà sao lòng con trĩu nặng từng giọt lệ tuôn rơi khóc tiếc thương… người.
Người nghệ sĩ tài hoa đã dâng trọn đời mình.
Chăm chút ươm mầm cho vườn hoa nghệ thuật, đua nở bốn mùa thơm ngát đưa hương.
Người vẫn lặng thầm với đôi hố mắt thâm sâu, môi chợt nở nụ cười mãn nguyện.
Chỉ mong được làm một tia sáng nhỏ nhoi trong tràn ngập muôn vạn sắc đèn màu.

Câu 6:
Thương biết bao những con người cao cả đã sống trọn cuộc đời mình cho nghệ thuật vinh quang.
Xin tri ân người, những người đã dày công, khai đường mở lối cho đời sau tiếp bước.
Con chỉ tiếc mình là một hạt cát nhỏ nhoi, không làm nên sa mạc mênh mông hùng vĩ.
Sân khấu hôm nay cần có những bàn tay dâng trọn con tim vì sự nghiệp trường tồn.
Con ngồi đây dưới bầu trời sao sáng
Như thấy người đang dìu dắt những bước chân
Tự hào từng bước chân con bé nhỏ
Cho thêm vững vàng một làn điệu quê hương.

Cà Mau 29/2/2016
  • Nghe nhạc
Bài hát này chưa có nhạc nghe.
Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: Lý Vũ Duy Phương
Bài này đã được xem 625 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4