họa lên tóc em, vầng dương kia sắp tắt
họa lên môi em, hoàng hôn màu nắng nhạt
thủa ban đầu, hai đứa mới yêu nhau
nào hò hẹn, nào yêu đương, quyến luyến
nào tình tứ , tiếng dương cầm dạo dực
nào mê say, như đôi chim ấy chẳng lìa cành
nhưng giờ đây đôi ta đường hai ngả
bóng tối trùm vây bưng kín mỗi con đường
em ở đâu trong thế giới mải bon chen
chỉ còn anh ngơ ngác đứng bên thềm
ngóng trông em niềm đau dài vô tận
đợi chờ hoài nơi nghĩa địa vu hoang
cuối con đường, gió lay nhẹ hàng me
đón thu sang miền hoài niệm ngập tràn
ta ngủ vùi đón cơn mê vụng dại
hát về em, niềm muôn thủa lòng anh.