Một ngày, chợt nắng mai không còn len qua
Ô cửa sổ phản chiếu bóng em hao gầy
Tảo tần bữa điểm tâm, tắt chuông đồng hồ reo vang
Dịu dàng ôm anh khi tỉnh giấc.
Một ngày, chợt gió đêm lại càng tái tê
Đưa bàn tay chạm lên gối chăn nơi này
hoài niệm hơi ấm đã xa, tương tư người yêu thiết tha
Ngày này năm xưa, anh có nhớ không?
[ĐK:]
Ừ thì lỗi nơi anh mà?
Không lắng nghe em
Chưa vỗ về lúc em mệt nhoài
Khi anh mải mê tâm trí, bao công việc cần lo lắng
Hôm sinh nhật em, anh thật vô tâm.
Ừ thì lỗi nơi anh mà?
Anh lỡ nóng vội, đập tan tách cà phê vụn vỡ
Rưng rưng chợt em bật khóc
Tổn thương nghẹn ngào em nói:
Tình yêu đôi ta tựa mảnh vỡ thuỷ tinh, lỗi nơi anh mà?