Từ cửa sông Nhật Lệ mời anh về thăm quê
Dòng Kiến Giang mình đó hỏi anh còn nhớ không
Thuyền ngược dòng sông Gianh qua An Xá bến xưa
đường đi lên thăm chợ Tréo xanh xanh thẳm hàng dừa.
Ôi nhớ không anh ngày nào chốn đây
Em tiễn đưa anh tòng quân là vô Nam
Khoan dô khoan xin mời các bạn
Nghe không anh câu hò nhật khoan.
Con sông xưa vẫn con đò bến cũ
Mà cuộc đời thay đổi bao lần
Bên con sông vẫn tháng ngày lam lũ
Vẫn có người thương nhớ thương nhớ đợi chờ anh.
Gặp mùa trăng đang về mời anh lại Ninh Châu
Truyền thống xưa nơi đó càng thắm tình nghĩa sâu
Thuyền lại về sông Gianh bay theo gió lướt mau
Thuyền ta qua thăm Hạc Hải nghe tôm cá rì rào.
Ôi nhớ không anh ngày nào chốn đây
Thông lối xe đi cùng nhau mà đêm đêm
Khoan dô khoan câu hò đắp đường
Xe chưa qua đâu nhà được yên.
Bên con sông vẫn đêm ngày thủ thỉ
Cầu Quán Hàu đôi bờ nối liền thương
Yêu nhau những tháng ngày đánh Mỹ
Vẫn một lời hẹn ước đâu có ngày nào quên.
Hò ngược lên Mỹ Trạch mùa lúa giặc chưa tan
Còn khắc trong sử sách trận Xuân Bồ lừng danh
Thuyền lại về Đại Phong nghe tiếng hát bên sông
Mà nghe như bao mùa lúa thơm bông trổ khắp đồng.
Ôi nhớ không anh ngày nào chốn đây
Hai chúng ta chung việc đồng cùng chăm lo
Khoan dô khoan câu hò của mẹ
Buổi ra đi theo đò sang sông.
Có nhớ lúc thuyền căng buồm gió lộng
Cùng trăng sao theo gạo ra chiến trường
Con sông quê vẫn mối tình thắm nồng
Để cho lòng thêm nhớ thương nhớ đợi chờ anh.