Tác giả: Nhạc Nguyễn Hữu Phước, thơ Hoa Cát Phan Văn
Chiều buông chầm chậm nắng vương xa. Âm động rền vang vẫn mượt mà. Gió thoảng lâng lâng niềm thổn thức. Mơn man trỗi dậy cõi lòng hoa. Chiều rơi trì đọng giọt tơ hồn. Nhẹ nắng bên thềm trông rõ hơn. Thỏ thẻ thì thầm trầm.