Chiều buông chầm chậm nắng vương xa
Âm động rền vang vẫn mượt mà
Gió thoảng lâng lâng niềm thổn thức
Mơn man trỗi dậy cõi lòng hoa
Chiều rơi trì đọng giọt tơ hồn
Nhẹ nắng bên thềm trông rõ hơn
Thỏ thẻ thì thầm trầm tỉnh lặng
Tâm tình quá lúc những hoàng hôn
Dịu êm vọng khẽ nhỏ như là
Vi ngọc ánh hồng mát sắc hoa
Cùng nhỏ âm vang tan khoảng lặng
Còn ai ngơ ngác lững màu hoa
HCPV