Tác giả: Đoàn Pháp
Cho anh mượn em một ánh mắt. Để nhìn đời bằng kiểu khinh khi. Để anh đổ đi dòng nước mắt. Ứ đọng lại héo hắt bờ mi. Cho anh mượn đôi dòng lưu bút. Nhìn lại nét chữ nhỏ, tròn xinh. Để không.
Tác giả: Đoàn Pháp
"Ngày chia tay mình vẫn gọi tên nhau. Nhưng không thể ngọt ngào như thuở trước. Bởi chúng mình đã lùi lại một bước. Đã trở về cái thuở chẳng yêu thương". . Ngày chia tay lá rụng kín con đường. Con ve sầu dương chiếc đàn.
Tác giả: Đoàn Pháp
Tôi sợ lắm bóng đêm. Khi mặt trời đã tắt. Và người ta trở mặt. Rẻ rúm đến không ngờ. Tôi sợ những cơn mơ. Cùng về theo ác mộng. Gối chăn là tuyệt vọng. Cứ ám ảnh tôi luôn. Tôi ghê sợ nỗi.
Tác giả: Đoàn Pháp
Mẹ đi từ bấy đến nay. Con từ bấy đắng cùng cay đến giờ. Mẹ đi từ lúc con thơ. Đời con quá nửa vẫn chờ đoạn tang. ***. Đời con vô định giữa đàng. Vì con thiếu mẹ đỡ nâng sớm chiều. Nắng hè từng vạt đan thêu. Bện từng nỗi nhớ.