Cho anh mượn em một ánh mắt
Để nhìn đời bằng kiểu khinh khi
Để anh đổ đi dòng nước mắt
Ứ đọng lại héo hắt bờ mi
Cho anh mượn đôi dòng lưu bút
Nhìn lại nét chữ nhỏ, tròn xinh
Để không quên tháng ngày xưa cũ
Bàn tay anh nắm trọn tay em
Cho anh mượn lại dòng suối tóc
Ngát hương thơm, mùi tóc trinh nguyên
Tựa vai anh mà sao đẫm lệ
Đời gian dối chẳng chừa ra em
Cho anh mượn lại bờ môi ấy
Để anh tìm một chút gì mê say
Của một thời yêu thương cháy bỏng
Nhắm mắt giờ chỉ thấy cuồng quay
Cho anh mượn một lần âu yếm
Nghe nhịp đập rộn ràng đôi tim
Gần sát lại thêm một chút nữa
Thấy đâu đây dáng đỉnh Phù Vân...
Là của anh, giờ thì phải mượn
Ván đóng thuyền, lỡ bước sang ngang
Pháo đỏ rượu Hồng, em về xứ lạ
Ở bên này sóng vỗ mênh mang...
..