Xin nén lại nỗi sầu trong khóe mắt
Những chua cay đời thật lắm dối lừa
Những nhọc nhằn tranh cãi với hơn thua
Chẳng cần nữa như gió lùa song cửa
Cố chôn chặt niềm đau vào muôn thủa
Dẫu đúng sai vạn bữa cũng cam đành
Nuốt lệ trào không một chút thanh minh
Dù mệt mỏi vẫn gồng mình chịu đựng
Thôi im lặng bởi người luôn là đúng
Ta gượng cười lơ đễnh để cho qua
Đời gió sương như khách lỡ chuyến phà
Đâu cần nghĩ thiết tha rồi thầm tủi
Đêm gác trọ chỉ riêng mình thui thủi
Giữa căn phòng trơ trụi lạnh thấu xương
Hỏi chốn kia ai đó có tỏ tường
Mà lưu luyến vấn vương tình tri kỹ ?
28/10/2021