Anh xa rồi bất giác chẳng bình yên
Tâm lãnh cảm đâu dịu hiền như trước
Suốt năm tháng cũng làm sao hiểu được
Chắc là do vết xướt quặn tim hồng
Em bây chừ tựa cơn gió mùa Đông
Say giá buốt quên ấm nồng mát ngọt
Bởi nghịch cảnh trời gieo nhiều chua xót
Rũ bờ môi vàng vọt héo thân gầy
Biết bao giờ mới hết cảnh đắng cay
Cho cuộc sống sẽ vui vầy trở lại
Xua mệt mỏi sầu vương thầm tê tái
Để ươm đời thắm mãi khúc tình chân
Ước tương lai hạnh phúc đến thật gần
Cùng xây đắp nghĩa ân tròn duyên nợ
Không còn những đau buồn dâng trắc trở
Trọn vòng tay muôn thuở vẹn câu thề.
12/12/2020