( stlb , tứ thủ sinh ngũ )
VÌ chẳng nợ nên đành đôi ngã
ĐÂU HỠI người buông thả lời yêu
DUYÊN ta ngỡ đượm từng chiều
MÌNH rời bỏ mặc cháy thiêu tim hồng
CHIA CÁCH mãi mênh mông sầu thảm
RẼ lối về nào dám thở than
ĐƯỜNG ÂN chịu cảnh cơ hàn
RŨ đời thế tục chứa chan đớn lòng
SẠCH TƠ ái ghìm trong uất hận
TÌNH XÓT xa mi ngấn lệ nhòa
THẦM cười để dạ xuýt xoa
NỬA thương nửa ghét quyện hòa tâm tư
MẢNH mai phận bây chừ cũng hiểu
HỒN TRINH BUỒN cam chịu lẻ loi
ĐAU VÂY KÍN BÓNG liên hồi
HÌNH GIAI NHÂN vẫn cứ ngồi đinh ninh
VÌ ĐÂU HỠI ! DUYÊN MÌNH CHIA CÁCH
RẼ ĐƯỜNG ÂN RŨ SẠCH TƠ TÌNH
XÓT THẦM NỬA MẢNH HỒN TRINH
BUỒN ĐAU VÂY KÍN BÓNG HÌNH GIAI NHÂN.
13 /9/2020