Ta mê mải lục tìm trong ký ức
Sợi ân tình hư thực vốn nhòa phai
Mà lâu nay cõi dạ cứ miệt mài
Gom kỷ niệm từng chia hai lối mộng
Người xưa đã xóa tan niềm hy vọng
Xua lời thương cháy bỏng thuở hôm nào
Của một thời làm tim nhỏ xuyến xao
Giờ đâu nữa những ngọt ngào say đắm
Ôm nỗi nhớ chứa chan ghìm sâu thẳm
Nơi đáy lòng đắng ngậm mãi hoài mang
Phận hẩm hiu nên duyên số bẽ bàng
Nào tơ tưởng nắng vàng bung ánh lụa
Thời gian lặng êm đềm quên nguyện hứa
Lạnh tâm sầu cào cứa xướt hồn côi
Dấu yêu ơi ! Nỡ lạc bước xa rồi
Riêng mình vẫn chẳng thôi buồn dĩ vãng.
3/2/2020