Em chạnh bước giữa đêm trường phố nhỏ
Rét tâm hồn bởi cơn gió mùa đông
Thiếu bóng anh hoa lá cũng phai nồng
Mình đơn lẻ chốn hư không trời đất
Nhiều lúc ước một mối tình chân thật
Nhưng dễ gì cuộc sống rất chua cay
Phận hẩm hiu bươn chải để qua ngày
Sao tránh khỏi những đọa đày nhân thế
Chút mộng mị vẫn đắm chìm dâu bể
Cố chống chèo mà đâu thể bình yên
Khiến dạ đau siết năm tháng ưu phiền
Nếu buông đặng nào triền miên tủi xót
Chợt cảm thấy đôi vai gầy vàng vọt
Nửa kiếp người trái ngọt chẳng kề bên
Hẹn thề xưa thoáng vụt níu khó bền
Đành chôn chặt giả vờ quên ái nghĩa.
12/12/2019