Ngồi quạnh quẽ một mình bên quán vắng
Buốt tim này dai dẳng giọt sầu rơi
Ước vòng tay ướm trọn suốt cuộc đời
Nhưng thật khó hồn chơi vơi lạc lõng
Ta cứ vẫn ấp ôm hoài hình bóng
Ngược đường duyên khát vọng hóa dư thừa
Tiếng yêu đầu như mảnh vỡ đong đưa
Theo làn gió khi tình vừa chớm nở
Nào có thể chung đôi tròn nghĩa nợ
Hai phương trời sợi nhớ mãi chênh chao
Lẽ vì đâu dang dở chẳng ngọt ngào
Vướng lụy ái đành lao đao tủi phận
Kỷ niệm khiến tâm tư càng đờ đẫn
Khóe mi gầy má phấn nhạt nhòa phai
Hỏi người thương sao khuất tháng năm dài
Kéo hạnh phúc tương lai dần cách biệt.
4/10/2019