Chắc có lẽ yêu người là cái tội
Trái tim em vướng vội phải cam đành
Giữ riêng mình mơ mộng ấm tình xanh
Với anh chỉ mong manh thầm cợt giỡn
Duyên khó đặng cứa hồn tương đau đớn
Ngỡ đậm đà mơn trớn đượm nồng ân
Thật xót thương khi hạnh phúc tan dần
Đời vô nghĩa tơ trần không trọn vẹn
Ta lặng lẽ bao ngày qua vun vén
Mà ai kia trót lỡ hẹn nào thành
Mệnh bạc mà sao dám nghĩ đua tranh
Càng chẳng thể giật giành trong vô vọng
Hoài thờ thẫn muôn trùng xa dõi bóng
Ngẩn ngơ buồn lạc lõng dạ chơi vơi
Cớ vì đâu bỏ mặc lặng lẽ rời
Khiến kẻ ở nghẹn ngào rơi nước mắt.
22/9/2019