Phan Thiết buồn , lẻ bóng chỉ mình tôi
Níu trái đắng từng hồi len dạ khảm
Đời bạc bẽo muôn ngày qua đeo bám
Quấn quyện hoài cũng chẳng dám thở than
Phan Thiết nay , bao xót tủi dâng tràn
Đớn phận hẩm miên man niềm tin vỡ
Xưa nguyện hứa mai sau tròn duyên nợ
Thoáng quên nhanh nào nhớ tiếng hẹn thề
Phan Thiết giờ , quạnh vắng rũ hồn quê
Bởi ân nghĩa đường về không chung lối
Chắc có lẽ yêu anh là cái tội
Nên trời đày nhức nhối phủ buồng tim
Phan Thiết ơi ! ta mải miết kiếm tìm
Một hình dáng hằng ghim nơi lòng ngực
Trong nhịp thở thầm rung lên thổn thức
Nhưng người thương hạnh phúc cứ xa lìa.
16/9/2019