Em đã đến quê anh chiều Hà Nội
Giữa đô thành ngược lối bóng người thương
Hỏi tại sao lại khuất biệt dặm trường
Cho lữ khách níu hồn tương rệu rã
Cứ ngỡ tưởng đoàn viên cười hỷ hả
Có đâu ngờ buồn bã quyện cô đơn
Như cung tơ lỗi nhịp đứt dây đờn
Khiến khảm dạ đau hơn ngàn vết cứa
Khao khát lắm vòng tay bờ vai tựa
Trọn kiếp này nguyện hứa sẽ kề bên
Mãi vén vun cho hạnh phúc vững bền
Nhưng bất chợt ai quên lời thệ ước
Sao nỡ để duyên tình xưa đổ trượt
Nỗi sầu dâng cào xướt trái tim này
Tiếng hẹn thề phó mặc gió cuốn bay
Còn ta vẫn tháng ngày ôm kỷ niệm.
14/9/2019