Ta bỗng thấy trái tim mình thắt quặn
Giọt lệ sầu mặn đắng đẫm vành mi
Ở chốn đây lưu luyến có được gì
Bởi người đã chia ly càng dây dứt
Chợt nhói dạ bao lần nghe thổn thức
Đớn đau ghì lòng ngực suốt từng canh
Xót xa đan nghĩa nợ chẳng tròn vành
Do ai khiến duyên lành hoài dang dở
Câu ân ái thoáng qua dường vụn vỡ
Để phương này nhung nhớ nẫu tâm can
Tình như mây tiếng nợ dễ phai tàn
Đành lặng níu vô vàn niềm thương tổn
Trong cuộc sống nhiều vui buồn hỗn độn
Kiếp vô thường lẫn lộn những trắng đen
Đời phù du dẫu phận bạc sang hèn
Vẫn nếm phải men cay sầu nhân thế.
21/2/2019