Trở lại rồi Phan Thiết của ngày xưa
Nghe gió thoảng hương dừa loang trải nhẹ
Ta chợt thấy trái tim mình rung khẽ
Nhoẻn miệng cười ...chào nhé một thời xa
Biết gì đâu cái thuở sống biệt nhà
Nơi viễn xứ thiết tha vùng biển mặn
Mùa bấc nổi gieo lòng thêm thắt quặn
Rót tâm hồn quạnh vắng giọt sầu đong
Giờ chốn đây bao ký ức đan lồng
Thời gian hỡi ! Mênh mông buồn lay lắt
Niềm hạnh phúc tháng năm dài góp nhặt
Bình yên nào réo rắt gọi tên em
Đời phù du cứ lẳng lặng êm đềm
Trôi lơ đễnh ghập ghềnh con sóng vỗ
Lang bạt mãi không đâu là bến đỗ
Xót kiếp người gái nhỏ lỡ làng xuân.
23/2/2019