Đến một ngày ta bỗng lướt qua nhau
Bao kỷ niệm chợt nhạt màu phai lãng
Đời ảo não suốt năm dài đoạn tháng
Rũ hương tình dĩ vãng một thời xa
Anh thấy chăng khóe mắt đẫm lệ nhòa
Vì luyến tiếc nồng ân đà vụn vỡ
Em đau đớn biết mình không chung nợ
Tái tê lòng thương nhớ bóng hình xưa
Thời gian trôi tưởng đượm thắm nhưng thừa
Người ngoảnh mặt khi duyên vừa chớm nở
Chắc nguyệt lão an bài nên dang dở
Cớ sao mà trắc trở chẳng thành đôi
Nỗi cô đơn lạnh buốt rít liên hồi
Gieo quạnh vắng tim côi thầm ngao ngán
Hay định số khiến sầu dâng vô hạn
Nấc nghẹn hồn nghĩa cạn rệu rời tâm.
9/3/2019